123b – Ngay sau khi chia tay West Ham, David Moyes đã dự EURO 2024 với vai trò quan sát viên của UEFA. Và dưới đây là bài phân tích được đăng tải trên trang BBC của cựu HLV của MU về giải đấu, cũng như nguyên nhân trận Anh vs Tây Ban Nha là “chung kết trong mơ”…
Cùng với những người như Fabio Capello, Ole Gunnar Solskjaer và Rafa Benitez, tôi là thành viên của một nhóm gồm 12 quan sát viên của UEFA. Nhiệm vụ của chúng tôi là dự khán các trận đấu diễn ra tại Đức, và nói về những gì mình thấy một cách khách quan.
Chúng tôi được tiếp cận với rất nhiều dữ liệu phân tích, và khám phá mọi xu hướng chiến thuật nói chung. Mục đích là để phát hiện xem liệu có điều gì mới mẻ đang xảy ra, hoặc những gì từng diễn ra trong quá khứ không còn tồn tại nữa.
Ý tưởng cuối cùng là cố gắng dự đoán tương lai của bóng đá sẽ đi về đâu, và chúng ta cần truyền lại những gì cho các HLV trẻ hơn đang làm công việc đào tạo. Đó là những nơi mọi người thực sự cần phải biết những thay đổi gì đang diễn ra, để có thể cố gắng áp dụng chúng vào những ý tưởng của họ.
Tôi đã đi xem một vài trận đấu cùng Rafa Benitez và cựu tiền vệ người Romania, Ioan Lupescu. Tôi cũng đồng hành với cựu thủ môn CH Ireland, Packie Bonner nữa. Và từ những gì đã nhìn thấy, chúng tôi cố gắng phác ra bức tranh toàn cảnh của .
Về mặt chiến thuật, không có điều gì thực sự mới mẻ có thể gây ngạc nhiên hay tạo ra sự khác biệt. Tuy nhiên, giải đấu này vẫn có một vài chi tiết nhỏ khá thú vị.
Rất nhiều đội bóng ở EURO 2024 chơi theo kiểu pressing liên tục, nhưng cũng có nhiều đường phất bóng dài từ hàng phòng ngự lên phía trước. Có lẽ mọi người đã bắt đầu nhận ra rằng, việc loay hoay thoát pressing bằng cách kéo bóng từ dưới lên không phải là điều hợp lý, nhất là trong bối cảnh các đội ngày càng gây sức ép tầm cao một cách quyết liệt.
Vì thế, thay vì tìm cách thoát pressing và luân chuyển trái bóng từ dưới lên, họ chỉ đơn giản là ném nó lên phía trước bằng một đường chuyền dài. Ngoài ra, cũng có sự chú trọng khác nhau trong cách các đội cố gắng phát triển bóng và xây dựng lối chơi khi có bóng. Cụ thể là bất kể các đội xuất phát với sơ đồ nào, nó thường sẽ trở thành 3-2-5 hoặc 2-3-5 mỗi khi họ có bóng.
Một điều thú vị khác mà chúng tôi nhận thấy là những “số 9” điển hình không còn thường xuyên có những pha chạy thoát ra đằng sau hàng phòng ngự nữa. Công việc từng thuộc về các trung phong ấy, giờ đang được thực hiện bởi những “số 10” và cả các tiền đạo cánh.
Điều đó khiến những cầu thủ chạy cánh đang có ảnh hưởng rất quan trọng tại kỳ EURO lần này. Tôi đã có mặt trong trận Tây Ban Nha thắng Pháp tại bán kết, nơi và Nico Williams chơi đầy nổi bật. Nhưng ngay cả trước đó, những cầu thủ chạy cánh khác như Khvicha Kvaratskhelia của Georgia hay Bukayo Saka của Anh cũng thi đấu rất ấn tượng.
Những cầu thủ sở hữu kỹ thuật cá nhân tuyệt vời ấy đã đóng vai trò quyết định trong một vài trận đấu. Những người thích 1 đấu 1 với các hậu vệ đối phương này cũng đang để lại những ấn tượng thú vị tại giải đấu năm nay. Thật thú vị khi được xem họ chơi bóng, và có lẽ chúng ta sẽ sớm thấy được quả ngọt khi lũ trẻ ở khắp châu Âu lớn lên cùng những pha bóng như vậy.
Chúng có thể lên Youtube và xem một cách kỹ càng những Cristiano Ronaldo, Lionel Messi hay bất cứ cầu thủ hàng đầu thế giới nào chơi bóng. Và chưa biết chừng, nó sẽ giúp những quốc gia nhỏ bé phát triển thêm những cầu thủ tài năng.
Nhìn vào từng đội tuyển, Bồ Đào Nha có lẽ là đội cố gắng thử nghiệm những điều khác biệt nhất dưới góc độ chiến thuật. Họ đã chơi rất tốt trong trận tứ kết mà tôi cũng dự khán, nhưng bất chấp kiểm soát bóng rất nhiều, họ lại không thực sự gây tổn thương cho ĐT Pháp.
Cùng với đội chủ nhà Đức, Bồ Đào Nha có lẽ là đội tuyển khiến các CĐV thất vọng nhất khi họ không thể tiến xa hơn, ít nhất là đến vòng bán kết. Nhưng cũng có những cái tên khác, khá khiêm tốn nhưng đã chơi rất tốt, dù cũng không thể tiến sâu tại giải đấu. Đó là Georgia, Albania và dĩ nhiên cả Thổ Nhĩ Kỳ, những đội đã cho thấy mặt bằng trình độ của bóng đá châu Âu đã tăng lên nhiều như thế nào.
Những đội tuyển này không cố gắng sao chép cách tiếp cận trận đấu của những đội bóng lớn. Thay vào đó, họ đã chơi theo cách của mình. Theo đánh giá của tôi, ba đội bóng nói trên đã có một giải đấu thành công, bên cạnh hai cái tên đáng khen khác là Áo và Thụy Sĩ.
Tuy nhiên, nếu nhìn cả hành trình từ trận đầu tiên đến trước chung kết, tôi nghĩ tất cả mọi người sẽ đồng tình rằng Tây Ban Nha đã chơi tốt hơn so với phần còn lại. Vì thế, cũng không có gì ngạc nhiên khi họ đi đến trận đấu cuối cùng.
Ngược lại, đội tuyển Anh vẫn chưa đạt được phong độ đỉnh cao. Nhưng việc họ góp mặt ở trận chung kết hoàn toàn có lý do của nó. Và tôi đã có mặt tại Berlin để chứng kiến trận chung kết trong mơ của EURO 2024.